Bố đơn thân nghèo tới nỗi làm cả ngày vẫn không đủ tiền mua tã cho con – Nữ CEO sau khi chứng kiến đã làm một việc khiến cả siêu thị ch//ết lặng…

 

Bố đơn thân nghèo tới nỗi làm cả ngày vẫn không đủ tiền mua tã cho con – Nữ CEO sau khi chứng kiến đã làm một việc khiến cả siêu thị ch//ết lặng…

 

 Có thể là hình ảnh về một hoặc nhiều người và văn bản

 

 

Anh Hùng bế đứa con trai mới sáu tháng tuổi trên tay, ánh mắt trũng sâu vì những đêm dài không ngủ. Chiếc áo sơ mi anh mặc đã cũ sờn, tay áo sẫm màu sữa bột. Anh từng có một gia đình đủ đầy, nhưng vợ anh mất sau khi sinh con vì băng huyết. Kể từ đó, anh vừa làm công nhân vừa nuôi con một mình, chật vật giữa thành phố xa lạ.

Ngày hôm đó, trời mưa tầm tã. Anh ghé vào siêu thị nhỏ ở góc phố, trong túi chỉ còn hơn trăm nghìn. Đứa bé khóc khàn cả giọng vì tã đã rách. Anh đứng rất lâu trước kệ hàng, cầm lên một gói tã rồi lại đặt xuống. Giá của nó gấp đôi số tiền anh có.

Một cô nhân viên bán hàng trẻ nhìn thấy, đến hỏi nhẹ:
– Anh cần giúp gì không ạ?
Anh chỉ cười gượng:
– Anh đang xem thôi em. Con anh cần tã, nhưng chắc anh chọn gói nhỏ vậy.

Anh tìm thấy một gói tã lẻ, chỉ có vài miếng. Khi đến quầy thanh toán, đứa bé lại khóc ré lên. Người xếp hàng phía sau bắt đầu tỏ vẻ khó chịu. Một người phụ nữ sang trọng đứng gần đó, mặc bộ vest trắng tinh, đeo đồng hồ đắt tiền, đang chăm chú nhìn cảnh tượng ấy.

Cô tên là Lan – CEO của một công ty thời trang lớn, tình cờ ghé vào siêu thị mua đồ cho chuyến công tác.

Khi đến lượt anh Hùng, cô thu ngân nói nhỏ:
– Anh ơi… hình như thẻ anh bị lỗi.
Anh luống cuống lấy ví ra, chỉ còn vài tờ tiền lẻ. Anh ngượng ngùng nói nhỏ:
– Hay chị bỏ bớt gói sữa này cho tôi, chỉ tính tiền tã thôi.

Đứa bé vẫn khóc ngằn ngặt, gương mặt đỏ bừng. Một vài người nhìn anh bằng ánh mắt thương hại xen lẫn khó chịu. Không ai giúp, chỉ có tiếng máy tính tiền kêu “tít tít” lạnh lùng.

Bất ngờ, người phụ nữ áo trắng bước lên, giọng dứt khoát:
– Tính cả hóa đơn của anh này vào giúp tôi.

Cả quầy thanh toán sững lại. Anh Hùng ngẩng lên, lắp bắp:
– Cô… cô nói gì cơ ạ?
– Tôi bảo tính cả phần của anh. Và thêm cho tôi hai thùng sữa loại anh chọn, cùng mấy gói tã to nhất. Gửi anh.

Cô thu ngân bối rối, còn mọi người xung quanh nhìn cô gái sang trọng kia với ánh mắt kinh ngạc.

Anh Hùng vội xua tay:
– Không được đâu cô ơi. Tôi… tôi không thể nhận.
Cô mỉm cười nhẹ:
– Không sao đâu. Tôi cũng từng chứng kiến cảnh này rồi. Nhiều năm trước, mẹ tôi một mình nuôi tôi, từng bị người ta xua đuổi khỏi quầy thanh toán chỉ vì thiếu mười nghìn đồng mua sữa. Khi đó, có một người tốt bụng đã giúp bà. Hôm nay, tôi chỉ làm lại điều đó thôi.

Giọng cô không to, nhưng vang rõ giữa siêu thị đang im phăng phắc.

Cô cúi xuống, khẽ chạm vào bàn tay run rẩy của anh Hùng:
– Làm cha đơn thân không dễ đâu. Nhưng anh đang làm tốt lắm. Giữ vững nhé, vì đứa bé này cần anh.

Nói rồi, cô ôm gói đồ, đặt nhẹ lên xe đẩy của anh, rồi quay đi. Nhưng đứa bé bỗng nín khóc, đưa tay về phía cô, khua khua như muốn cảm ơn. Cô dừng lại, khẽ mỉm cười:
– Bé con ngoan nhé. Lớn lên, con hãy học cách yêu thương như cha con vậy.

Anh Hùng cúi đầu, nước mắt rơi lên bàn tay bé xíu của con.
Anh gọi với theo:
– Cảm ơn cô! Tôi… tôi không biết phải nói gì hơn…
Cô quay đầu, chỉ nói một câu:
– Khi nào có thể, anh hãy giúp lại một người khác. Vậy là đủ.

Cả siêu thị lặng đi. Có người lén lau nước mắt. Cô thu ngân cũng nghẹn giọng không nói được lời cảm ơn.

Hôm đó, anh Hùng mang con về trong cơn mưa nhạt nắng. Đứa bé ngủ ngon lành trong vòng tay cha, còn trong giỏ là những gói tã, hộp sữa và mẩu hóa đơn ghi dòng chữ nhỏ ở cuối: “Đã thanh toán – Lan T.”

Vài năm trôi qua, anh Hùng làm việc chăm chỉ, mở được một tiệm sửa xe nhỏ. Đứa bé lớn lên khỏe mạnh, ngoan ngoãn. Mỗi lần có người khó khăn ghé qua, anh luôn giúp – đôi khi chỉ là bọc tã, hộp sữa, hay bữa cơm. Anh vẫn nói với con trai:
– Con à, có một người từng giúp cha lúc cùng cực. Vì vậy, chúng ta không được quên lòng tốt trên đời này.

Một ngày, công ty thời trang của cô Lan mở chi nhánh gần nơi anh sống. Trong lễ khai trương, cô bước xuống từ xe, vẫn dáng vẻ tự tin, nhưng ánh mắt khiêm nhường, dịu dàng.

Anh Hùng bế con đến, trao cho cô bó hoa dại và nói:
– Nhiều năm rồi tôi mới gặp lại cô. Cảm ơn cô đã cho tôi niềm tin vào lòng tốt.

Cô nhìn đứa bé trong vòng tay anh – giờ đã cười giòn tan, đôi mắt sáng lấp lánh. Cô khẽ đáp:
– Không có gì đâu. Anh đã tự đứng dậy, đó mới là điều khiến tôi nể phục nhất.

Cả hội trường im phăng phắc. Người ta nhìn thấy một nữ CEO thành đạt cúi đầu cảm ơn một ông bố đơn thân nghèo năm nào.

Khoảnh khắc ấy, chẳng ai nói thêm lời nào – chỉ còn sự xúc động lan tỏa trong không gian, như minh chứng rằng giữa cuộc sống bộn bề này, lòng nhân vẫn luôn tồn tại – thầm lặng, nhưng mạnh mẽ vô cùng.

Có thế bạn quan tâm

Tuổi пàყ đại kỵ với cây Lưỡi Hổ: Dù chỉ trồng 1 cây cũng nghèo, tiền của đội nón ra đi sạch

Binh lính thời xưa giải quyết "nhu cầu" theo cách đặc biệt, nhiều người đến nay vẫn không tin

Cây lưỡi hổ thích thứ nước пàყ nhất: Cứ đổ vào gốc là chồi lên tua tủa, hoa nở từng chùm lớn

Đổ xăng đừng hô 50k hay đầy bình: Phải nắm được 6 mẹo sau vừa tiết kiệm, vừa tránh gian lận

Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

Bài thơ từ viện dưỡng ʟão được ʟan truyền khắp nước Úc

Khi phụ nữ thích một người đàn ông từ tận đáy lòng, cô ấy sẽ lộ rõ 5 biểu hiện

Nhân viên siêu thị tiết ʟộ: 6 thứ không bao giờ mua trong siêu thị mình bán dù đại hạ giá

Chồng đề nghị ly hôn vì đã có bồ bên ngoài, tôi cay đắng gật đầu. 1 tháng sau thì nhận được tin dữ từ bệnh viện “Chồng chị đang hấp hối”

Đặt tủ lạпҺ ở 3 vị trí пàყ cҺẳпg kҺác пào ''пém tιḕп qua cửa cửa sổ'': Hóa ƌơп tιḕп ƌιệп tăпg cҺóпg mặt, tιḕm ẩп пguү cơ ''Ьom Һẹп gιờ''