Bình thường các con toàn ch/ê mẹ hôi chẳng ngó ngàng, vậy mà lúc thấy mẹ già yếu hẳn thì 3 con dâu thay phiên nhau chăm bà tận t/ình lạ thường, con gái bí mật lắp camera thì ...

 

Bình thường các con toàn ch/ê mẹ hôi chẳng ngó ngàng, vậy mà lúc thấy mẹ già yếu hẳn thì 3 con dâu thay phiên nhau chăm bà tận t/ình lạ thường, con gái bí mật lắp camera thì ...


 Từ hồi ba mất, mẹ sống cùng ba người con trai. Căn nhà 2 tầng, chia làm ba gian – mỗi vợ chồng một góc, mẹ thì ở tầng trệt, ngay sát bếp.

Bà cụ cả đời tằn tiện, mắm nêm ăn ngày ba bữa, áo quần cũ đến bạc màu.
Cứ mỗi lần tôi – con gái út, từ xa về thăm mẹ, lại nghe mấy chị dâu xì xào:

“Mẹ có tắm không vậy? Hôi quá trời.”

“Chắc lại ăn mắm nguyên tuần chứ gì?”

“Giặt đồ mà nước đen sì, bẩn thấy sợ.”

Tôi nghẹn lòng, nhưng mẹ lại cười xòa:

“Tụi nó nói vậy thôi. Con đừng buồn làm gì.”

Rồi một hôm tôi nghe tin dữ:
Mẹ bắt đầu lẫn. Nhớ trước quên sau, nói năng không rõ.

Tôi xin đón mẹ về chăm nhưng ba anh trai gạt đi, bảo:

“Không, để mẹ ở đây. Ba chị dâu thay phiên nhau lo được.”

Từ đó, kỳ lạ thay…
Cả ba chị dâu bỗng chăm mẹ như bà hoàng.

Sáng có người xoa bóp.

Trưa có người đút cháo.

Tối tranh nhau giặt đồ cho mẹ.

Tôi ban đầu mừng, nhưng rồi sinh nghi.
Sao suốt mấy chục năm ghẻ lạnh, giờ lại ân cần đến thế?


Tôi lặng lẽ lắp camera mini trong phòng mẹ và cả gian bếp.
Chỉ sau 10 ngày, sự thật hiện ra khiến tôi lặng người.

Camera ghi lại:

Chị dâu cả lén dúi sổ đỏ đất vườn vào tay mẹ, thì thầm:

“Mẹ ký giúp con chỗ này, để con đứng tên tạm thôi, khỏi phiền phức.”

Chị hai giả vờ mát-xa chân, tay còn cầm tờ giấy:

“Mẹ ký đi, con lo viện phí, chứ chồng con chật vật quá.”

Chị út đêm khuya giả bộ bật đèn đọc sách, rồi thủ thỉ:

“Căn nhà bên nghĩa địa là mẹ hứa cho con rồi đó nghen…”

Mẹ tôi không còn tỉnh táo, chỉ cười hiền và gật đầu.
Từng tờ giấy, từng lần ký, từng âm mưu, đều bị ghi lại rõ ràng.

Tôi không khóc, chỉ thở dài.
Lặng lẽ đưa mẹ về nhà tôi, viện cớ “đổi gió cho bà dễ ngủ”.
Một tuần sau, tôi gọi tất cả họ hàng, ba người anh trai và dâu rể đến nhà.
Giữa phòng khách, tôi bật video.Từng cảnh, từng câu nói, từng nét chữ của mẹ.

Mặt ai cũng cắt không còn giọt máu.
Tôi không nói gì nhiều, chỉ nhẹ nhàng rút ra một tờ giấy:
Giấy ủy quyền chuyển toàn bộ tài sản cho tôi – có công chứng từ 6 năm trước, lúc mẹ còn minh mẫn.

“Lúc đó mẹ bảo: Chỉ có con gái mới thương mẹ vô điều kiện.” – Tôi nói.

Ba người anh đứng lặng.
Ba chị dâu khóc lóc xin xỏ, đổ tại “không cố ý”, “chỉ muốn lo cho mẹ”…

Tôi chỉ cười.

“Mấy chị lo quá, nên… lỡ tay giành nhau mất phần phải không?”

Tôi đưa mẹ về quê, thuê người chăm tận tình, cắt đứt liên lạc.

Mẹ vẫn lơ mơ, nhưng mỗi khi tôi nắm tay, bà vẫn cười nhẹ.
Vẫn còn biết ai thương mình thật lòng.

Còn ba nàng dâu năm nào?
Mỗi lần nhắc đến mẹ chồng, lại cúi mặt im lặng.
Bởi trong ngăn kéo nhà tôi, camera vẫn còn nguyên video ấy.

Lòng hiếu thảo không phải là thứ diễn cho ai xem.
Vì nếu thật lòng, đã không đợi đến khi người yếu mới giành nhau… từng đồng.

Có thế bạn quan tâm

Tuổi пàყ đại kỵ với cây Lưỡi Hổ: Dù chỉ trồng 1 cây cũng nghèo, tiền của đội nón ra đi sạch

Binh lính thời xưa giải quyết "nhu cầu" theo cách đặc biệt, nhiều người đến nay vẫn không tin

Đổ xăng đừng hô 50k hay đầy bình: Phải nắm được 6 mẹo sau vừa tiết kiệm, vừa tránh gian lận

Cây lưỡi hổ thích thứ nước пàყ nhất: Cứ đổ vào gốc là chồi lên tua tủa, hoa nở từng chùm lớn

Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

Bài thơ từ viện dưỡng ʟão được ʟan truyền khắp nước Úc

Khi phụ nữ thích một người đàn ông từ tận đáy lòng, cô ấy sẽ lộ rõ 5 biểu hiện

Nhân viên siêu thị tiết ʟộ: 6 thứ không bao giờ mua trong siêu thị mình bán dù đại hạ giá

Con chó đen trong nhà liên tục gầm gừ với đứa trẻ mới sinh vào mỗi đêm, người cha thấy bất thường liền vội vàng gọi công an

Chồng đề nghị ly hôn vì đã có bồ bên ngoài, tôi cay đắng gật đầu. 1 tháng sau thì nhận được tin dữ từ bệnh viện “Chồng chị đang hấp hối”