Cứ nửa đêm người ta lại nghe thấy tiếng mèo kêu ở sau cái miếu đầu làng và rồi những chuyện kì lạ bắt đầu xảy ra..

 

Cứ nửa đêm người ta lại nghe thấy tiếng mèo kêu ở sau cái miếu đầu làng và rồi những chuyện kì lạ bắt đầu xảy ra..


 Không ai nhớ cái miếu đầu làng được lập từ năm nào. Chỉ biết từ đời ông cố tôi đã có, lưng tựa vào sườn núi, mặt quay ra cánh đồng hoang, mùa khô thì đất nẻ toác, mùa mưa thì lầy như bùn máu.

Cái miếu nhỏ xíu, đủ kê một bàn thờ, hai cây nhang. Bức tượng bên trong không rõ thần gì, mặt mờ như sương, chỉ có đôi mắt là nhìn đâu cũng như đang nhìn mình.

Chuyện bắt đầu từ mùa thu năm ngoái. Cứ nửa đêm, dân làng lại nghe tiếng mèo kêu vọng ra từ sau miếu.

Không phải kiểu mèo nhà kêu đói. Mà là tiếng kêu dài, nghẹn, lạnh sống lưng như thể có ai đó đang gào lên trong cổ họng mèo. Đám trẻ con khóc ngằn ngặt, người già nằm mơ thấy răng gãy, phụ nữ có thai thì bụng đau bất thường.

Ông Tư – người trông miếu – quyết rào lại phía sau, nhưng chỉ một đêm sau, dây kẽm bị cắt, vết móng mèo cào ngang khắp vách gỗ.

Một tuần sau, ông mất tích.

Tôi từ thành phố về quê đúng vào dịp ấy. Ban đầu tưởng chỉ là mấy chuyện người già đồn thổi. Nhưng đêm ở nhà bà ngoại, tôi nghe thấy thật. Tiếng mèo. Không gần, cũng chẳng xa, cứ chênh vênh giữa ranh giới của mộng và thức.

Sáng hôm sau, tôi ra miếu.

Phía sau là một khoảng đất lún, ẩm ướt, mọc đầy cỏ gà. Không có mèo, nhưng có mùi gì đó ngai ngái, tanh lạnh như mùi sắt gỉ trong tay áo người chết. Tôi cúi xuống, vô tình phát hiện một hòn đá nhỏ nằm dưới chân miếu – được buộc bằng sợi chỉ đỏ, có vết mực nho mờ như chữ. Tôi không đọc được, nhưng mang về.

Tối đó, khi tôi vừa đặt hòn đá trong ngăn kéo thì điện trong nhà phụt tắt.

Ngoài hiên, tiếng mèo cất lên. Gần. Rất gần.

Tôi đem hòn đá ra lại miếu, đặt lại chỗ cũ. Lúc ngẩng lên, tôi thấy một bóng người – một bà lão – đang ngồi bên bậc thềm. Bà mặc áo nâu, tóc bạc, đôi mắt lồi và đục. Bà không nhìn tôi, chỉ lẩm bẩm:

“Mèo kêu đòi người. Không cho, nó lấy. Làng này quên rồi…”

Tôi hỏi bà là ai. Bà không trả lời. Tôi bước tới, nhưng chỉ vài bước sau, bà biến mất.

Sáng hôm sau, dân làng kéo đến. Người thứ hai mất tích – là thằng Khoa, đứa con trai của nhà phó trưởng thôn.

Họ bắt đầu đào phía sau miếu. Dưới lớp bùn là… xương. Nhiều mảnh xương nhỏ, quắt queo, trắng mốc.

Pháp sư được mời về. Ông ta vừa nhìn đã mặt tái nhợt:

“Không phải ma quỷ, là lời nguyền. Có ai đã phong ấn con vật gì đó ở đây. Bị bỏ đói, bị quên lãng. Mèo là thân xác cuối cùng nó dùng để gào gọi.”

Cả làng rúng động.

Tối đó, tôi lẻn ra miếu một mình. Tôi mang theo cây đèn pin, một bó nhang và cái máy ghi âm. Tôi muốn biết – hoặc xác nhận, rằng tất cả không phải chỉ là mê tín.

Tôi ngồi sau miếu, đúng nơi đã đào được xương. Một tiếng. Hai tiếng. Không có gì.

Rồi… có tiếng bước chân. Nhẹ như mèo đi, nhưng đủ khiến da tôi nổi gai. Tôi quay lại. Là bà lão.

“Cô tò mò quá đấy.”

Tôi run lên, giọng lạc đi: “Bà là ai?”

“Ta là người đầu tiên phong ấn nó.”

“Phong ấn cái gì?”

“Thứ mà dân làng đã hiến tế – để cầu mùa, cầu sống. Năm đó mất mùa ba năm liền, người ta đem con bé bảy tuổi thả vào miếu. Trói tay nó bằng chỉ đỏ, chôn đá trấn dưới chân. Nó không chết ngay – nó hóa. Và họ nhốt nó mãi mãi.”

Tôi lùi lại, miệng đắng chát. “Con bé ấy… tên là gì?”

Bà lão nhìn tôi, lần đầu tiên mắt bà hướng thẳng vào tôi:

“Tên nó là Nhàn.”

Tim tôi như ngừng đập. Tôi tên Nhàn.

“Nó mượn tên cô mà trở lại. Cô về làng, là lúc cánh cửa mở. Hòn đá cô mang đi – là khóa cuối cùng.”

Tôi tỉnh dậy trong bệnh viện. Người ta tìm thấy tôi ngất trước miếu, cạnh một con mèo trắng đã chết, mắt vẫn mở trừng trừng. Máy ghi âm không còn. Ngăn kéo ở nhà tôi – hòn đá đã vỡ làm đôi.

Mấy đêm sau đó, không còn ai nghe thấy tiếng mèo nữa. Nhưng thỉnh thoảng, tôi mơ – mình đứng sau miếu, tay trói bằng sợi chỉ đỏ, miệng không thể mở, chỉ có tiếng kêu vỡ ra từ sâu trong cổ họng.

Giống như… tiếng mèo.

Có thế bạn quan tâm

Tuổi пàყ đại kỵ với cây Lưỡi Hổ: Dù chỉ trồng 1 cây cũng nghèo, tiền của đội nón ra đi sạch

Binh lính thời xưa giải quyết "nhu cầu" theo cách đặc biệt, nhiều người đến nay vẫn không tin

Đổ xăng đừng hô 50k hay đầy bình: Phải nắm được 6 mẹo sau vừa tiết kiệm, vừa tránh gian lận

Cây lưỡi hổ thích thứ nước пàყ nhất: Cứ đổ vào gốc là chồi lên tua tủa, hoa nở từng chùm lớn

Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

Bài thơ từ viện dưỡng ʟão được ʟan truyền khắp nước Úc

Khi phụ nữ thích một người đàn ông từ tận đáy lòng, cô ấy sẽ lộ rõ 5 biểu hiện

Nhân viên siêu thị tiết ʟộ: 6 thứ không bao giờ mua trong siêu thị mình bán dù đại hạ giá

Con chó đen trong nhà liên tục gầm gừ với đứa trẻ mới sinh vào mỗi đêm, người cha thấy bất thường liền vội vàng gọi công an

Chồng đề nghị ly hôn vì đã có bồ bên ngoài, tôi cay đắng gật đầu. 1 tháng sau thì nhận được tin dữ từ bệnh viện “Chồng chị đang hấp hối”