Mẹ chồng dặn con dâu không được mở ngăn tủ cuối giường suốt 20 năm trời cho đến ngày bà trúng gió r/a đi đ/ột ng/ột, cả nhà mang đi đ/ốt chiếc giường thì ngăn tủ s/ộc lên mùi , thật không ngờ trong đó là...

 

Mẹ chồng dặn con dâu không được mở ngăn tủ cuối giường suốt 20 năm trời cho đến ngày bà trúng gió r/a đi đ/ột ng/ột, cả nhà mang đi đ/ốt chiếc giường thì ngăn tủ s/ộc lên mùi , thật không ngờ trong đó là...


Ngay từ ngày đầu về làm dâu, mẹ chồng tôi đã chỉ thẳng vào chiếc giường gỗ cũ kỹ đặt giữa phòng:

“Giường này là gia truyền. Con muốn làm gì thì làm, nhưng cấm tuyệt đối mở ngăn tủ cuối giường. Nhớ cho kỹ.”

Tôi rùng mình. Không phải vì lời dặn, mà vì ánh mắt của bà khi nói câu đó – không phải sợ hãi, mà là đe dọa. Suốt 20 năm làm dâu, tôi luôn nghe lời. Dù bao lần lau chùi, dọn dẹp, tôi chưa một lần dám mở ngăn tủ ấy.

Chồng tôi cũng chẳng bao giờ đụng đến. Khi tôi hỏi, anh chỉ ậm ừ:

“Mẹ nói gì thì cứ làm theo, đừng tò mò.”

Tôi dằn lòng. Rồi năm tháng qua đi…

Cho đến một buổi sáng mùa đông, mẹ chồng tôi ngã quỵ trong bếp. Bà bị trúng gió nặng, hôn mê chỉ vài tiếng rồi… mất. Không một lời trăn trối.

Tang lễ vừa xong, mọi người bắt đầu thu dọn căn phòng cũ của bà. Anh chồng tôi nói như trút được gánh nặng:

“Thôi, vứt cái giường cũ đó đi. Gỗ mối mọt hết rồi, giữ lại làm gì.”

Cả nhà đồng ý. Họ khiêng chiếc giường ra sân, châm lửa. Nhưng đến khi ngọn lửa bén đến ngăn tủ cuối giường… có chuyện lạ xảy ra.

Một tiếng “bụp” vang lên – như có gì bị bật nắp. Rồi từ trong ngăn tủ, một luồng khí đen kịt phả ra, kéo theo mùi hôi tanh đến nghẹt thở.

Cả nhà hoảng loạn. Một người lấy xà beng cạy hẳn ngăn tủ ra.

Và rồi… chúng tôi đứng chết lặng.

Trong đó là một xác người – đã phân hủy gần như hoàn toàn, quấn trong những lớp vải cũ kỹ đã thấm đen máu khô.

Một mảnh giấy úa màu rơi ra từ lớp vải, với dòng chữ nguệch ngoạc:

“Tôi là L. – vợ cả. Bà ấy giết tôi vì ghen.”

Cả sân im phăng phắc. Mặt ai cũng tái nhợt.

Chồng tôi đứng như trời trồng. Anh lắp bắp:

“Vợ cả… của ba? Nhưng ba chỉ cưới mẹ mà…”

Tôi cứng họng. Trong đầu tôi vang lên câu nói năm xưa:

“Đừng bao giờ mở ngăn tủ cuối giường.”

Giờ tôi mới hiểu – không phải vì linh thiêng hay gia truyền gì cả… mà là vì bà ấy sợ sự thật bị phơi bày.

Có thế bạn quan tâm

Tuổi пàყ đại kỵ với cây Lưỡi Hổ: Dù chỉ trồng 1 cây cũng nghèo, tiền của đội nón ra đi sạch

Binh lính thời xưa giải quyết "nhu cầu" theo cách đặc biệt, nhiều người đến nay vẫn không tin

Đổ xăng đừng hô 50k hay đầy bình: Phải nắm được 6 mẹo sau vừa tiết kiệm, vừa tránh gian lận

Cây lưỡi hổ thích thứ nước пàყ nhất: Cứ đổ vào gốc là chồi lên tua tủa, hoa nở từng chùm lớn

Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

Bài thơ từ viện dưỡng ʟão được ʟan truyền khắp nước Úc

Khi phụ nữ thích một người đàn ông từ tận đáy lòng, cô ấy sẽ lộ rõ 5 biểu hiện

Nhân viên siêu thị tiết ʟộ: 6 thứ không bao giờ mua trong siêu thị mình bán dù đại hạ giá

Con chó đen trong nhà liên tục gầm gừ với đứa trẻ mới sinh vào mỗi đêm, người cha thấy bất thường liền vội vàng gọi công an

Chồng đề nghị ly hôn vì đã có bồ bên ngoài, tôi cay đắng gật đầu. 1 tháng sau thì nhận được tin dữ từ bệnh viện “Chồng chị đang hấp hối”