Lúc cưới bố vợ đi xuất khẩu lao động không có nhà, ngày đầu về ra mắt, chàng rể người Thanh Hoá chỉ biết tặng 50 cái nem chua

 

Ngày ấy, nhà tôi có cô con gái lớn là Mai. Nó yêu một chàng trai người Thanh Hóa tên Tuấn. Nghe con báo sẽ đưa bạn trai về ra mắt, cả nhà tôi ai cũng háo hức, chỉ tiếc một điều là ông Hùng – chồng tôi – đang đi xuất khẩu lao động ở Nhật, chưa kịp về. Thế là việc tiếp đón chàng rể tương lai giao cả cho tôi và họ hàng.

 Có thể là hình ảnh về 10 người

 

 

Hôm Tuấn về, cả họ ngồi chật kín phòng khách. Ai cũng mong chờ xem chàng rể tương lai mang quà cáp thế nào. Nào ngờ, Tuấn chỉ lỉnh kỉnh xách theo đúng một thùng… 50 cái nem chua Thanh Hóa, gói toàn lá chuối xanh um, còn sợi buộc thì lỏng lẻo, vài cái bung cả ra.

Cả phòng khách im phăng phắc một lúc, rồi tiếng xì xào nổi lên:

“Trời ạ, ra mắt nhà vợ mà mang mỗi ít nem, kẹt xỉ thế này thì biết sau này con Mai có khổ không?” – bác cả tôi lắc đầu.

“Nem thì cũng ngon, nhưng mang thế này thì coi thường nhà gái quá.” – cô út bĩu môi.

Tôi ngồi đó, mặt nóng bừng vì ngượng. Mai nhìn sang bạn trai, đôi mắt lộ vẻ khó xử. Tuấn thì chỉ cười hiền, nói giọng chắc nịch:

“Con không có gì nhiều, chỉ mang chút đặc sản quê nhà. Cái chính là tấm lòng.”

Câu nói ấy khiến không khí càng thêm nặng nề. Từ hôm đó, cả họ nhà tôi gần như gắn cho Tuấn cái mác “tính toán, kẹt sỉ”.

Thời gian trôi, cuối cùng đám cưới cũng đến. Hôm ấy, ông Hùng nhà tôi mới vừa từ Nhật trở về, kịp ngồi vào ghế chủ hôn. Ai cũng bán tín bán nghi xem nhà trai sẽ chuẩn bị thế nào.

Quả nhiên, khi đoàn rể Tuấn từ Thanh Hóa kéo đến, cả sân nhà gái bỗng nhao nhao. Trước mắt chúng tôi là những mâm tráp đỏ thắm, to gấp đôi người khiêng. Khi mở ra, mọi người sững sờ:

Một mâm toàn nem chua Thanh Hóa, nhưng lần này được gói cầu kỳ, xếp thành hình trái tim lớn, lồng kính đỏ, nhìn vừa sang vừa đẹp.

Một mâm là tiền mặt xếp thành tháp, toàn tờ mới cứng.

Một mâm nữa, ông bố chú rể trịnh trọng trao cho ông Hùng: giấy tờ quyền sử dụng đất ngay mặt đường quốc lộ, cùng sổ tiết kiệm ngân hàng.

Không khí nổ tung. Người thì há hốc, kẻ thì thầm to nhỏ:

“Trời đất, tưởng cậu rể kẹt xỉ, ai ngờ có của ăn của để thế này!”

“Hóa ra hôm ra mắt chỉ là thử lòng, ai dè nhà người ta lo chu toàn hơn cả.”

Ông Hùng cầm giấy tờ, gương mặt rắn rỏi nhưng ánh mắt lấp lánh tự hào. Ông quay sang nói với cả họ:

“Người ta quý con mình thì không đong đếm bằng món quà ra mắt. Chỉ cần thật lòng, đến ngày trọng đại, tự khắc sẽ rõ.”

Bà con họ hàng ngồi dưới gật gù. Còn tôi thì thở phào, thầm nghĩ: thằng rể Thanh Hóa này đúng là khéo, vừa biết giữ sĩ diện cho vợ, vừa khiến cả họ nhà gái phải nhìn lại.

Từ đó, mỗi lần nhắc đến đám cưới Mai – Tuấn, ai cũng nhớ mãi chuyện ra mắt chỉ mang 50 cái nem, nhưng đến ngày cưới lại mang cả một gia tài khiến cả họ lác mắt.

Có thế bạn quan tâm

Tuổi пàყ đại kỵ với cây Lưỡi Hổ: Dù chỉ trồng 1 cây cũng nghèo, tiền của đội nón ra đi sạch

Binh lính thời xưa giải quyết "nhu cầu" theo cách đặc biệt, nhiều người đến nay vẫn không tin

Cây lưỡi hổ thích thứ nước пàყ nhất: Cứ đổ vào gốc là chồi lên tua tủa, hoa nở từng chùm lớn

Đổ xăng đừng hô 50k hay đầy bình: Phải nắm được 6 mẹo sau vừa tiết kiệm, vừa tránh gian lận

Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

Bài thơ từ viện dưỡng ʟão được ʟan truyền khắp nước Úc

Khi phụ nữ thích một người đàn ông từ tận đáy lòng, cô ấy sẽ lộ rõ 5 biểu hiện

Nhân viên siêu thị tiết ʟộ: 6 thứ không bao giờ mua trong siêu thị mình bán dù đại hạ giá

Chồng đề nghị ly hôn vì đã có bồ bên ngoài, tôi cay đắng gật đầu. 1 tháng sau thì nhận được tin dữ từ bệnh viện “Chồng chị đang hấp hối”

Đặt tủ lạпҺ ở 3 vị trí пàყ cҺẳпg kҺác пào ''пém tιḕп qua cửa cửa sổ'': Hóa ƌơп tιḕп ƌιệп tăпg cҺóпg mặt, tιḕm ẩп пguү cơ ''Ьom Һẹп gιờ''