Mẹ vợ lên chơi, chồng kêu m/ất 5 chỉ vàng, 1 tuần sau phải rụng rời khi nghe bà gọi điện, nghĩ thấy dại…

 

Mẹ vợ lên chơi, chồng kêu m/ất 5 chỉ vàng, 1 tuần sau phải rụ/ng r/ời khi nghe bà gọi điện, nghĩ thấy d/ại…


Tôi tên Minh, 38 tuổi, làm kỹ sư xây dựng. Vợ tôi – Thu – hiền lành, đảm đang. Mẹ vợ thì sống ở quê, thỉnh thoảng mới lên thăm con gái.

Hôm ấy, mẹ vợ gọi điện bảo lên thành phố khám bệnh. Vợ chồng tôi đón bà về nhà ở vài hôm. Bà tuổi cao, đi lại chậm chạp, suốt ngày loay hoay phụ quét nhà, nhặt rau. Tôi đi làm về mệt, thấy nhà thêm người, bữa ăn thay đổi món, sinh hoạt đảo lộn, cũng có chút khó chịu nhưng không nói ra.

Một buổi sáng, tôi mở tủ kiểm tra túi vải đựng vàng cưới thì giật mình: mất 5 chỉ vàng. Tôi lục tung ngăn kéo nhưng không thấy. Hoảng hốt, tôi hỏi vợ:

– Em có lấy vàng đi đâu không?

Thu đang nấu bếp, quay lại, mặt biến sắc:
– Không, em chưa đụng vào.

Tôi im lặng, nhưng trong đầu dấy lên suy nghĩ khó chịu. Nhà này chỉ có tôi, vợ và mẹ vợ. Tôi không dám nói thẳng, chỉ lầm bầm:

– Tiền bạc tự dưng mất, chắc cũng không bay được…

Vợ tôi nghe, mắt đỏ hoe. Suốt mấy hôm sau, tôi chẳng nói chuyện với mẹ vợ. Bà cũng thấy không khí lạ lạ, nên cuối tuần, bà thu dọn đồ đạc, bảo:

– Mẹ về quê kẻo làm vướng chân hai con.

Tiễn bà ra xe, tôi vẫn cứ bứt rứt nhưng không mở lời hỏi. Một tuần trôi qua, tôi vẫn chưa tìm thấy vàng, càng nghĩ càng bực. Đến chiều thứ bảy, tôi lục lại ngăn kéo bàn làm việc trong phòng. Vừa mở ngăn dưới cùng, tôi chết lặng: túi vải vàng nằm ngay đó, nguyên vẹn, vẫn còn nguyên 5 chỉ.

Tôi ngồi phịch xuống ghế. Hóa ra, hôm dọn tủ, tôi sợ để ở nhà không an toàn nên mang lên công ty, giấu tạm vào ngăn kéo. Công việc bận rộn khiến tôi quên mất.

Tối hôm đó, vợ tôi nhận được cuộc gọi từ mẹ. Bà bảo:
– Thu à, hôm mẹ về, thấy hai đứa không vui. Mẹ lên chỉ muốn thăm con, không ngờ lại làm hai đứa bất tiện. Hôm nay mẹ mới khỏe lại, định gọi hỏi xem hai đứa dạo này thế nào…

Nghe xong, tôi rụng rời. Tôi thấy mình thật dại. Một tuần qua, tôi sống trong nghi ngờ, tự dằn vặt, để rồi khi biết sự thật, lòng tôi quặn đau. Tôi đã nghĩ sai về bà, người mẹ già chỉ mong con cháu hạnh phúc, lên thăm vài hôm cũng sợ phiền.

Tối đó, tôi ngồi lặng im rất lâu. Vợ tôi hỏi:
– Anh tìm thấy vàng rồi à?

Tôi gật đầu, nghẹn ngào. Tôi thấy xấu hổ vì sự đa nghi, thấy dại vì không tin vợ, không tin mẹ. Tôi nhớ ánh mắt buồn của bà hôm ra bến xe, nhớ dáng người nhỏ bé lom khom kéo vali vội vã. Và tôi tự nhủ, sáng mai sẽ gọi điện cho bà, để nói lời xin lỗi, để hỏi xem bà đã ăn tối chưa, để bà biết… con rể này vẫn luôn thương bà thật lòng.

Có thế bạn quan tâm

Tuổi пàყ đại kỵ với cây Lưỡi Hổ: Dù chỉ trồng 1 cây cũng nghèo, tiền của đội nón ra đi sạch

Binh lính thời xưa giải quyết "nhu cầu" theo cách đặc biệt, nhiều người đến nay vẫn không tin

Đổ xăng đừng hô 50k hay đầy bình: Phải nắm được 6 mẹo sau vừa tiết kiệm, vừa tránh gian lận

Cây lưỡi hổ thích thứ nước пàყ nhất: Cứ đổ vào gốc là chồi lên tua tủa, hoa nở từng chùm lớn

Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

Bài thơ từ viện dưỡng ʟão được ʟan truyền khắp nước Úc

Khi phụ nữ thích một người đàn ông từ tận đáy lòng, cô ấy sẽ lộ rõ 5 biểu hiện

Nhân viên siêu thị tiết ʟộ: 6 thứ không bao giờ mua trong siêu thị mình bán dù đại hạ giá

Con chó đen trong nhà liên tục gầm gừ với đứa trẻ mới sinh vào mỗi đêm, người cha thấy bất thường liền vội vàng gọi công an

Chồng đề nghị ly hôn vì đã có bồ bên ngoài, tôi cay đắng gật đầu. 1 tháng sau thì nhận được tin dữ từ bệnh viện “Chồng chị đang hấp hối”