Hai nhà hàng xóm không đội trời chung suốt 10 năm, đến ngày nhà bên tổ chức đám cưới, tôi nhất quyết không cho dựng rạp nhờ sang sân nhà, nào ngờ 3 ngày sau ông tôi qua đ/ời..

 

Hai nhà hàng xóm không đội trời chung suốt 10 năm, đến ngày nhà bên tổ chức đám cưới, tôi nhất quyết không cho dựng rạp nhờ sang sân nhà, nào ngờ 3 ngày sau ông tôi qua đ/ời..

 


Hai nhà chúng tôi chỉ cách nhau một bức tường rào, nhưng mối thù 10 năm như kíp nổ chỉ chờ phát hoả.

Nguyên nhân bắt đầu từ vụ tranh chấp ranh giới đất mấy tấc vuông, kéo nhau ra xã kiện cáo rồi trở mặt. Từ đó, hai nhà nhìn mặt nhau không chào, chó nhà ai sủa cũng bị chửi vạ, con cháu không ai được bén mảng qua sân nhau.

Nhà hàng xóm có đám cưới. Vì sân nhỏ, họ sang nhờ dựng nhờ rạp cưới một nửa sang sân tôi – vốn rộng rãi hơn.

Tôi gạt phắt:

“Sân nhà tôi không phải cái chợ. Ai tử tế mới được mượn.”

Họ quê mặt, nhưng không nói gì, đám cưới vẫn tổ chức chật chội dưới trời nắng cháy.
Họ hàng hai bên nhìn nhau căng như dây đàn.

Ông nội tôi đột ngột qua đời.
Tang sự gấp rút, họ hàng đổ về như nước.

Nhà tôi rối ren tổ chức tang lễ. Nhưng đến lúc chuẩn bị khiêng quan tài ra đồng, cả nhà mới sững sờ:
Lối đi ra đã bị chắn hẹp vì tường rào giữa hai nhà xây sát từ lâu.
Chỉ còn cách duy nhất – nhờ sân nhà hàng xóm để đi vòng.

Tôi cắn răng, nhịn hết sĩ diện, sang gõ cửa.

Người đàn ông nhà bên – chủ nhà – khoanh tay đứng giữa sân, nhìn tôi chằm chằm rồi chậm rãi nói:

“Sân nhà tôi không phải cái chợ.
Ai tử tế mới được mượn.”

Câu nói như sét đánh ngang tai.
Y chang lời tôi từng phũ với họ cách đây đúng 3 ngày.

Tôi đứng chết lặng. Người nhà tôi khóc lóc van xin, thậm chí ông bác tôi lớn tuổi còn quỳ xuống xin cho linh cữu ông tôi được đi qua lần cuối.
Cả làng kéo đến xem, ai cũng im phăng phắc.

Cuối cùng, sau hơn 1 tiếng van nài, ông ta mới gật đầu cho đi, nhưng nói rõ:

“Tôi cho đi, nhưng để họ nhớ… sân nào cũng có giá của nó.”

Sau tang lễ, **tôi âm thầm tháo bỏ bức tường rào giữa hai nhà – thay bằng một hàng cau cảnh và bảng đá ghi:

“Đất rộng lòng hẹp thì cũng chỉ là hẻm cụt.”**

Người dân làng đọc, gật gù.
Người hiểu chuyện, thở dài.
Còn tôi… mỗi lần bước qua mảnh sân đó, chỉ mong kiếp sau đừng ở gần nhau thêm lần nào nữa.

Có thế bạn quan tâm

Tuổi пàყ đại kỵ với cây Lưỡi Hổ: Dù chỉ trồng 1 cây cũng nghèo, tiền của đội nón ra đi sạch

Binh lính thời xưa giải quyết "nhu cầu" theo cách đặc biệt, nhiều người đến nay vẫn không tin

Cây lưỡi hổ thích thứ nước пàყ nhất: Cứ đổ vào gốc là chồi lên tua tủa, hoa nở từng chùm lớn

Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

Đổ xăng đừng hô 50k hay đầy bình: Phải nắm được 6 mẹo sau vừa tiết kiệm, vừa tránh gian lận

Khi phụ nữ thích một người đàn ông từ tận đáy lòng, cô ấy sẽ lộ rõ 5 biểu hiện

Bài thơ từ viện dưỡng ʟão được ʟan truyền khắp nước Úc

Chồng đề nghị ly hôn vì đã có bồ bên ngoài, tôi cay đắng gật đầu. 1 tháng sau thì nhận được tin dữ từ bệnh viện “Chồng chị đang hấp hối”

Con chó đen trong nhà liên tục gầm gừ với đứa trẻ mới sinh vào mỗi đêm, người cha thấy bất thường liền vội vàng gọi công an

Cựu chiến binh lái xích lô va phải siêu xe, tỷ phú đưa ra cách giải quyết khiến tất cả những ai chứng kiến đều phải thán phục...