Con gái nằng nặc đòi lấy trai bản tận Sơn La, tôi đành lòng chấp nhận vì đã có bầ-u, ngày lên nhà trai chơi nhà tôi khóc hết nước mắt nghĩ "m/ất con" cho đến khi bước chân vào nhà trai, trong sân là 50 con lợn rừng và s/ốc nhất chính là...

 

Con gái nằng nặc đòi lấy trai bản tận Sơn La, tôi đành lòng chấp nhận vì đã có bầ-u, ngày lên nhà trai chơi nhà tôi khóc hết nước mắt nghĩ "m/ất con" cho đến khi bước chân vào nhà trai, trong sân là 50 con lợn rừng và s/ốc nhất chính là...

 


Con gái tôi – tiểu thư Hà thành, học đại học quốc tế, quen biết rộng, bạn trai cũ thì toàn con nhà có điều kiện.

Ấy thế mà sau chuyến đi thiện nguyện về vùng cao, nó về tuyên bố xanh rờn:

“Con yêu anh ấy, con đang mang thai, và con sẽ cưới!”

Tôi suýt ngất.

“Trai bản” – là những gì tôi nghĩ: nghèo, lạc hậu, không cùng đẳng cấp.
Tôi cấm cản, gào khóc, thậm chí dọa từ mặt. Nhưng con tôi quyết liệt không lui bước.

“Con không cần nhà cao cửa rộng. Anh ấy tử tế, thương con thật lòng.”

Cuối cùng, vì cái thai đã 3 tháng, tôi gạt nước mắt đồng ý. Nhưng trong lòng ngổn ngang:
“Coi như… mất con.”

Ngày ăn hỏi.

Tôi mặc áo dài đỏ mà tim như thắt lại. Tưởng tượng cảnh phải lên một căn nhà sàn lụp xụp, ăn mèn mén uống rượu ngô, tôi tủi nhục đến mức… khóc ròng trên xe.

Xe vừa dừng lại trước cổng nhà trai ở Sơn La, tôi đang lau nước mắt thì…

Choáng!

Trong sân, hơn 50 con lợn rừng chạy tung tăng quanh một khu trại rộng như trang trại sinh thái. Cả họ nhà tôi đứng hình.

Tôi thốt lên:

“Ơ… đây là nhà… ai?”

Một người đàn ông trong bộ đồ dân tộc lịch lãm tiến ra bắt tay tôi:

“Cháu là anh trai của chú rể, cũng là người điều hành hệ thống trang trại dược liệu và chăn nuôi sạch.
Nhà cháu có tổng 12 hecta đất rừng và đang hợp tác cùng các công ty lớn dưới Hà Nội.”

Tôi chết lặng.

Nhưng đó chưa phải cú sốc cuối cùng.

Khi bước vào nhà chính, tôi thấy một bức ảnh phóng lớn treo ngay chính giữa phòng khách – là con gái tôi và chàng trai bản… đứng cạnh đại diện một tổ chức quốc tế, nhận giải thưởng sáng kiến cộng đồng năm vừa rồi!

Hóa ra, chàng trai “người bản” ấy từng là du học sinh tại Thái Lan, về nước để phát triển mô hình nông nghiệp sinh thái giúp bà con dân tộc.

Anh ấy đã âm thầm từ chối làm ở nước ngoài, chọn ở lại vùng cao để “có ích hơn cho đất mình”.

Tôi quay sang nhìn con gái, nghẹn ngào.

Tôi không mất con – mà con tôi đã chọn được một người xứng đáng hơn cả những gì tôi từng mong.

Hóa ra… người đáng khóc là tôi – vì đã quá nông cạn và định kiến.

Có thế bạn quan tâm

Tuổi пàყ đại kỵ với cây Lưỡi Hổ: Dù chỉ trồng 1 cây cũng nghèo, tiền của đội nón ra đi sạch

Binh lính thời xưa giải quyết "nhu cầu" theo cách đặc biệt, nhiều người đến nay vẫn không tin

Đổ xăng đừng hô 50k hay đầy bình: Phải nắm được 6 mẹo sau vừa tiết kiệm, vừa tránh gian lận

Cây lưỡi hổ thích thứ nước пàყ nhất: Cứ đổ vào gốc là chồi lên tua tủa, hoa nở từng chùm lớn

Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

Bài thơ từ viện dưỡng ʟão được ʟan truyền khắp nước Úc

Khi phụ nữ thích một người đàn ông từ tận đáy lòng, cô ấy sẽ lộ rõ 5 biểu hiện

Nhân viên siêu thị tiết ʟộ: 6 thứ không bao giờ mua trong siêu thị mình bán dù đại hạ giá

Con chó đen trong nhà liên tục gầm gừ với đứa trẻ mới sinh vào mỗi đêm, người cha thấy bất thường liền vội vàng gọi công an

Chồng đề nghị ly hôn vì đã có bồ bên ngoài, tôi cay đắng gật đầu. 1 tháng sau thì nhận được tin dữ từ bệnh viện “Chồng chị đang hấp hối”