Cả tập đoàn cư/ời nh/ạo nhân viên mới chỉ học hết cao đẳng, 5 giây sau giám đốc cứng họng khi nghe cô nói 1 câu duy nhất...
Cả tập đoàn cư/ời nh/ạo nhân viên mới chỉ học hết cao đẳng, 5 giây sau giám đốc cứng họng khi nghe cô nói 1 câu duy nhất...
Ngày đầu tiên đến công ty, Khánh Linh bước vào với bộ đồ công sở bình dân, mái tóc buộc gọn và đôi giày đã bạc màu. Trước bàn tiếp tân, một vài nhân viên xì xào:
– “Nhìn kìa, trợ lý mới đấy. Nghe đâu học cao đẳng à.”
– “Thế mà được vào làm ở tập đoàn lớn thế này, ghê thật!”
– “Cao đẳng chắc chỉ làm photocopy với pha trà thôi…”
Linh nghe rõ. Nhưng cô không phản ứng gì.
Ba ngày sau, một sự cố lớn bất ngờ xảy ra: hệ thống quản lý đơn hàng của tập đoàn bị lỗi, toàn bộ dữ liệu tuần qua biến mất. Hàng trăm đơn giao cho khách lớn không xác định được tiến độ. Các phòng ban nháo nhào. Trưởng bộ phận IT bị gọi lên phòng họp khẩn.
10 phút sau, giám đốc đích thân xuống phòng hành chính, giọng căng như dây đàn:
– “Có ai ở đây biết cách khôi phục hoặc rà lại thủ công dữ liệu trong vòng 24 tiếng không? Nếu không, thiệt hại hàng tỷ và mất luôn hợp đồng với khách!”
Cả phòng chết lặng. Những người được xem là “giỏi công nghệ” đều né tránh ánh mắt của sếp. Đúng lúc ấy, Khánh Linh chậm rãi đứng dậy. Mọi ánh mắt lại đổ dồn vào cô – người bị coi là “cao đẳng, không đủ trình”.
Cô nói một câu duy nhất:
– “Em có thể làm được. Nhưng cần toàn quyền truy cập, và một đội hỗ trợ nhỏ làm theo chỉ đạo của em.”
Giám đốc sững người.
– “Em chắc chứ?”
–
“Dạ, em từng thực tập ở công ty chuyên xử lý dữ liệu bị lỗi tương tự.
Cách làm không khó, nhưng cần làm đúng trình tự, và nhanh.”
Không ai nói thêm. Ông Dũng gật đầu:
– “Được. Tôi giao toàn quyền cho cô.”
Ba tiếng sau – dữ liệu được phục hồi tới 92%, kèm danh sách những đơn hàng cần xác minh bổ sung. Linh còn lập sẵn file hướng dẫn phòng trường hợp lỗi tái diễn.
Cả phòng im lặng nhìn cô gái “chỉ học cao đẳng” đang bình tĩnh ngồi ghi chép lại quy trình xử lý.
Giám đốc quay sang bộ phận nhân sự:
– “Thăng chức cho cô ấy. Và từ nay, ai còn đánh giá người khác qua tấm bằng thì nghỉ việc luôn đi.”
Không còn tiếng cười khẩy. Không còn cái nhìn coi thường. Chỉ còn sự kính nể – dành cho một cô gái từng bị cả tập đoàn xem nhẹ, chỉ vì xuất thân.
Vì giá trị của một con người không nằm ở tấm bằng, mà ở bản lĩnh khi đối mặt với khủng hoảng.