Bố vợ tương lai nhìn tôi từ đầu đến chân rồi nói: “Thằng này mà cưới con tao, tao đi r/úc váy cả làng”, đến ngày cưới, chú rể đánh 10 xe container đến khiến nhà gái lác mắt, anh nói thẳng 1 câu khiến bố vợ bẽ bàng cúi đầu...

 

Bố vợ tương lai nhìn tôi từ đầu đến chân rồi nói: “Thằng này mà cưới con tao, tao đi r/úc váy cả làng”, đến ngày cưới, chú rể đánh 10 xe container đến khiến nhà gái lác mắt, anh nói thẳng 1 câu khiến bố vợ bẽ bàng cúi đầu...

 


Tôi và cô ấy quen nhau ở một hội thảo khởi nghiệp.

Tôi là chàng kỹ sư tỉnh lẻ, ăn nói thật thà, tiền không dư nổi 10 triệu.
Cô là tiểu thư Sài Gòn, bố làm chủ chuỗi showroom xe sang – ăn mặc phải hiệu, nói chuyện phải đẳng cấp.

Yêu nhau gần 2 năm, tôi vẫn chưa một lần được gặp bố cô.
Mỗi lần nhắc đến chuyện cưới, cô lại rơm rớm bảo:

“Bố em mà thấy anh, chắc mắng em không ra gì…”

Rồi cũng đến ngày tôi chính thức đến nhà ra mắt.

Bố cô vừa thấy tôi từ ngoài cổng, liếc cái áo sơ mi cũ, đôi giày sờn, liền buông một câu trước mặt cả họ hàng:

“Thằng này mà cưới con tao, tao đi r-úc váy cả làng.”

Không khí trong phòng lạnh đến nghẹt thở.
Cô nắm tay tôi dưới gầm bàn run run, còn tôi thì chỉ khẽ cười.

Tôi không phản ứng.
Chỉ lặng lẽ đứng dậy, cúi chào rồi xin phép ra về.

Ba tháng sau, lễ cưới diễn ra.

Nhà gái tổ chức tiệc lớn ở một resort 5 sao nổi tiếng.
Ai cũng chờ xem nhà trai có gì để “ngửa mặt” với bên ngoại giàu nứt đố đổ vách này.

9h sáng.

10 chiếc container đồng loạt tiến vào cổng resort – mỗi chiếc đều sơn phủ logo công ty “VTN Global Logistics”, thuộc sở hữu của… tôi.

Mọi người nhốn nháo.

Tài xế từng xe lần lượt mở thùng container.
Chiếc thứ nhất: 100 thùng rượu ngoại loại đắt đỏ.
Chiếc thứ hai: 200 bộ vest cưới sang trọng tặng họ hàng.
Chiếc thứ ba: 50 cây vàng làm sính lễ.

Còn lại là quà tặng cho nhà gái, khách mời, và một chiếc container chỉ chứa đúng 1 món duy nhất: một váy cưới trắng tinh – và một tờ giấy A4 in câu nói hôm nào.

Tôi bước xuống xe cuối, chỉnh lại cà vạt, đi thẳng đến chỗ bố vợ, chậm rãi nói:

“Cháu vẫn nhớ lời bác nói hôm đó…
Hôm nay cháu không cần bác đi r-úc váy.
Cháu tặng bác cái váy này, để bác biết rằng lời nói ra không thể rút lại
Nhưng cũng để bác hiểu:
Không phải ai nghèo hôm nay, mai cũng vẫn nghèo. Và không phải ai ăn mặc giản dị… là không đủ sức lo cho con gái bác một đời ấm êm.”

Cả họ nhà gái lặng ngắt.
Bố vợ đỏ mặt, không dám ngẩng lên.
Cô dâu rưng rưng, nắm tay tôi chặt hơn bao giờ hết.

Từ đó về sau, không ai dám gọi tôi là “thằng quê nghèo nữa” – mà gọi là: “thằng khiến ông bố vợ phải cúi đầu trong ngày cưới!”

Có thế bạn quan tâm

Tuổi пàყ đại kỵ với cây Lưỡi Hổ: Dù chỉ trồng 1 cây cũng nghèo, tiền của đội nón ra đi sạch

Binh lính thời xưa giải quyết "nhu cầu" theo cách đặc biệt, nhiều người đến nay vẫn không tin

Cây lưỡi hổ thích thứ nước пàყ nhất: Cứ đổ vào gốc là chồi lên tua tủa, hoa nở từng chùm lớn

Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

Đổ xăng đừng hô 50k hay đầy bình: Phải nắm được 6 mẹo sau vừa tiết kiệm, vừa tránh gian lận

Khi phụ nữ thích một người đàn ông từ tận đáy lòng, cô ấy sẽ lộ rõ 5 biểu hiện

Bài thơ từ viện dưỡng ʟão được ʟan truyền khắp nước Úc

Chồng đề nghị ly hôn vì đã có bồ bên ngoài, tôi cay đắng gật đầu. 1 tháng sau thì nhận được tin dữ từ bệnh viện “Chồng chị đang hấp hối”

Con chó đen trong nhà liên tục gầm gừ với đứa trẻ mới sinh vào mỗi đêm, người cha thấy bất thường liền vội vàng gọi công an

Cựu chiến binh lái xích lô va phải siêu xe, tỷ phú đưa ra cách giải quyết khiến tất cả những ai chứng kiến đều phải thán phục...