Biết tin tôi lấy được chồng mới giàu có, mẹ chồng cũ liền gửi vi deo “nhạy cảm” của tôi với con trai bà để đe dọa ..
Biết tin tôi lấy được chồng mới giàu có, mẹ chồng cũ liền gửi vi deo “nh/ạy c/ảm” của tôi với con trai bà để đ/e d/ọa ..
Video tự động phát.
Tôi chết sững khi thấy chính mình – cô gái trẻ năm nào, trần trụi giữa căn phòng cũ, cùng người đàn ông từng là chồng tôi. Không cần nhìn kỹ, tôi cũng biết ai là người đứng sau đoạn clip đó.
Bà. Mẹ chồng cũ của tôi.
Bà nhắn thêm một dòng:
“Lấy chồng mới giàu thế c
ơ mà. Nếu không muốn anh ta biết cô từng dơ bẩn thế này, thì nên biết điều. Chuyển cho tôi 500 triệu.”
Tôi
không bất ngờ. Ở cái nhà ấy, từ lúc bước chân làm dâu, tôi đã hiểu rõ:
không có gì là quá giới hạn, kể cả việc mẹ chồng rình rập đặt máy quay
trong phòng cưới để “giữ bằng chứng nếu mày phản bội con trai tao”.
Khi tôi ly hôn, bà từng bảo:
“Loại như mày, chẳng thằng nào thèm lấy lần hai đâu.”
Vậy
mà bây giờ, tôi đã là vợ của một người đàn ông thành đạt, tử tế, và yêu
tôi không điều kiện. Anh chưa từng hỏi về quá khứ của tôi – và tôi cũng
không giấu giếm, chỉ kể với một sự chân thành vừa đủ.
Tôi không sợ hãi. Nhưng tôi cũng không phản kháng ồn ào. Thay vào đó, tôi chỉ âm thầm làm một việc.
Tôi gửi đoạn video ấy – nguyên vẹn, không chỉnh sửa – đến một người đàn ông khác: chồng cũ của tôi.
Anh đã kết hôn lại, có con, sống một cuộc đời mà ai nhìn vào cũng bảo “ổn định”. Nhưng tôi biết – người đàn ông ấy vẫn yếu đuối và sợ scandal hơn bất cứ ai.
Chỉ sau đúng 30 phút, anh gọi lại. Giọng gấp gáp:
“Em… Em định làm gì với cái video đó?”
Tôi mỉm cười, nhẹ nhàng đáp:
“Không gì cả. Nhưng nếu mẹ anh gửi nó đến chồng tôi, thì chắc tôi sẽ phải gửi nó đến vợ anh, công ty anh, và cả mấy người đầu tư lớn đang chuẩn bị ký hợp đồng. Anh biết đấy… bây giờ tôi cũng có chút quan hệ rồi.”
Đầu dây bên kia im lặng rất lâu. Rồi anh thở dài:
“Anh sẽ xử lý. Anh xin lỗi vì mẹ anh…”
Hai tiếng “xin lỗi” đó, năm xưa tôi đã chờ suốt ba năm làm vợ, chưa từng nghe lấy một lần.
Tối hôm đó, tôi nhận được tin nhắn cuối cùng từ mẹ chồng cũ:
“Cô độc ác lắm. Đồ vô ơn.”
Tôi không trả lời.
Một
tuần sau, có người gửi cho tôi ảnh bà ngồi ở phường, bị lập biên bản vì
phát tán video trái phép. Chồng cũ tôi đã phải đứng ra nộp phạt thay.
Tôi chẳng hả hê, cũng không buồn – chỉ thấy nhẹ người như trút được một
cái bóng đen kéo dài suốt những năm tháng thanh xuân.
Tối ấy, chồng tôi ôm tôi từ phía sau, thủ thỉ:
“Anh không quan tâm em từng là ai. Miễn là hiện tại, em là của anh.”
Tôi quay lại, mỉm cười:
“Và em chưa từng cảm thấy mình sạch sẽ như bây giờ.”
Đôi
khi, quá khứ sẽ tìm mọi cách để kéo bạn trở lại vũng lầy. Nhưng nếu bạn
đủ bình tĩnh, bạn sẽ nhận ra: không cần phải chiến đấu ồn ào. Chỉ cần
làm đúng một việc – âm thầm, nhưng dứt khoát.
Vì công lý không nhất thiết phải gào thét. Nó chỉ cần một người dám đứng thẳng giữa bão tố, và không cúi đầu.