Bà cụ già ngh/èo khổ ngồi trước cửa tập đoàn Minh Phát, ngửa tay x:in vài đồng, không ngờ bị trợ lý x/ua đ/uổi không th/ương tiếc, 3 năm sau giám đốc bất ngờ nhận được tin nhắn, cả công ty phải q;uỳ r:ạp xin bà cụ tha thứ..

 

Bà cụ già ngh/èo khổ ngồi trước cửa tập đoàn Minh Phát, ngửa tay x:in vài đồng, không ngờ bị trợ lý x/ua đ/uổi không th/ương tiếc, 3 năm sau giám đốc bất ngờ nhận được tin nhắn, cả công ty phải q;uỳ r:ạp xin bà cụ tha thứ..

 

Trưa hè oi ả, ánh nắng rực rỡ đổ xuống mặt đường nhựa nóng bỏng trước cửa Tập đoàn Minh Phát – một trong những tập đoàn lớn nhất thành phố với những toà nhà kính sáng loáng, xe sang ra vào như mắc cửi. Trước cửa tòa nhà ấy, một bà cụ già hom hem, tóc bạc trắng, dáng người gầy gò, khuôn mặt hằn sâu dấu vết của thời gian, đang ngồi bệt trên bậc thềm. Tay cụ run run chìa ra một cái nón lá cũ sờn, mắt nhìn mọi người qua lại, mong chờ ai đó động lòng mà cho vài đồng lẻ mua ổ bánh mì.




Không ai để ý đến cụ. Họ lướt qua như gió. Người thì tránh né, kẻ thì cau mày, có người còn buông lời mỉa mai. Trong số ấy, có một người đàn ông mặc vest chỉnh tề, đeo bảng tên “Trợ lý Tổng giám đốc – Lâm Quang Huy”. Anh ta bước nhanh tới, miệng quát lớn:

– Bà già kia, chỗ này không phải nơi ăn xin. Mau đi chỗ khác, đừng làm ảnh hưởng đến hình ảnh công ty chúng tôi!

Bà cụ ngước đôi mắt mờ đục lên, gượng cười:

– Cậu ơi, tôi chỉ xin vài đồng lẻ, đói quá, không đứng dậy nổi…

– Không nói nhiều! Bảo vệ đâu, đuổi bà ta đi cho tôi!

Hai người bảo vệ tiến lại gần, không một chút nể nang, họ kéo bà cụ đứng dậy rồi đẩy bà ra xa cổng. Bà loạng choạng ngã dúi dụi, cái nón lật úp, mấy đồng xu lăn lóc trên mặt đất. Người đi đường ngoảnh lại nhìn, vài người chép miệng, nhưng không ai lên tiếng.

Bà cụ lặng lẽ nhặt lại mấy đồng xu, rồi lê bước đi, không oán trách, không khóc than.

Ba năm sau

Tập đoàn Minh Phát rơi vào khủng hoảng nghiêm trọng. Các khoản đầu tư thua lỗ liên tiếp, cổ phiếu sụt giảm không phanh, đối tác lớn rút lui, khách hàng quay lưng. Truyền thông liên tục đưa tin về việc công ty đang đứng bên bờ vực phá sản. Tổng giám đốc – ông Trần Minh Phát – đầu bạc đi chỉ sau vài tháng.

Một buổi sáng thứ Hai, khi ban lãnh đạo đang họp khẩn cấp tìm cách “giải cứu” công ty, trợ lý Huy bất ngờ nhận được một tin nhắn lạ:

“Ba năm trước, trước cổng công ty anh, một bà cụ bị đuổi đi không thương tiếc. Hôm nay, tôi muốn gặp toàn bộ ban giám đốc Minh Phát. Nếu không, đừng trách tôi đưa tất cả ra ánh sáng. Địa điểm: Nhà hàng Hương Xưa, 10h sáng.”

Anh tái mặt, đưa tin nhắn cho Tổng giám đốc Phát. Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng linh cảm mách bảo đây là điều quan trọng. Sau vài phút bàn bạc, họ quyết định đến buổi hẹn.

Cuộc gặp gỡ bất ngờ

Nhà hàng Hương Xưa nằm trong một khu biệt thự yên tĩnh, sang trọng nhưng mang phong cách cổ truyền. Đúng 10h, một người phụ nữ trung niên bước vào phòng tiếp khách, phía sau bà là một cụ bà già yếu được dìu đi.

Toàn bộ ban giám đốc ngỡ ngàng.

– Bà… chính là bà cụ hôm đó!

Trợ lý Huy run rẩy, hai chân khuỵu xuống, không dám ngẩng mặt.

Người phụ nữ trung niên nhìn họ, giọng bình thản:

– Tôi là Lê Mai Hương, Giám đốc điều hành Quỹ đầu tư nhân đạo Ngọc Tâm – một trong những quỹ có sức ảnh hưởng lớn ở châu Á. Bà cụ đây là mẹ tôi.

Cả phòng lặng như tờ.

– Năm xưa, mẹ tôi cố tình đến trước cổng công ty các vị. Bà không phải ăn xin thật sự. Bà từng là giáo viên, từng nuôi tôi khôn lớn trong cảnh nghèo khó. Khi tôi thành đạt, tôi bảo bà ở nhà an dưỡng, nhưng bà vẫn thích tự do, thích đi đây đó, quan sát con người.

– Hôm ấy, bà thấy một người phụ nữ bị xe đụng, bà lấy hết tiền trong túi giúp chị ấy vào viện, rồi đi bộ mấy cây số đến khu trung tâm, chỉ mong xin được ít tiền gọi taxi về. Nhưng bà đã bị các vị đuổi đi. Không một lời xin lỗi, không một chút thương xót.



Bà cụ khẽ nói, giọng lẫn vào tiếng thở dài:

– Tôi không giận, tôi chỉ buồn cho lòng người…

Cả hội trường cúi đầu im lặng. Ông Phát nghẹn giọng:

– Tôi… thay mặt công ty, xin lỗi cụ và bà Hương. Chúng tôi… đã sai.

Hương chậm rãi đặt lên bàn một chiếc cặp da.

– Trong này là toàn bộ hồ sơ đầu tư tôi chuẩn bị cho Minh Phát. Trước đây, tôi từng ngưỡng mộ tầm nhìn và cách làm của ông Phát. Nhưng sau chuyện ấy, tôi lặng lẽ rút toàn bộ ý định hợp tác.

– Ba năm qua, tôi vẫn theo dõi các vị. Sai lầm lớn nhất của một doanh nghiệp không phải là thua lỗ, mà là đánh mất lòng người, mất đi giá trị đạo đức.

Cụ bà mỉm cười:

– Nhưng hôm nay tôi đến không phải để trừng phạt. Tôi muốn cho các vị một cơ hội sửa sai. Nếu lòng người còn chưa nguội lạnh.

Hương nói tiếp:

– Tôi sẵn sàng đầu tư để Minh Phát hồi sinh. Nhưng với ba điều kiện:

  1. Tổ chức lại bộ phận nhân sự, loại bỏ những người coi thường đạo đức và nhân phẩm.

  2. Trích 10% lợi nhuận hàng năm cho quỹ từ thiện cộng đồng.

  3. Lập chương trình “Tấm lòng vàng” – một quỹ nội bộ giúp đỡ những mảnh đời khó khăn quanh các chi nhánh công ty.

Nếu chấp nhận, tôi sẽ rót vốn. Nếu không, coi như hôm nay là cuộc chia tay tử tế.

Sự chuộc lỗi và hồi sinh

Tổng giám đốc Phát đứng dậy, cúi đầu thật sâu trước bà cụ:

– Chúng tôi xin quỳ gối xin lỗi cụ và bà Hương.

Ngay sau đó, cả ban giám đốc đồng loạt cúi đầu. Trợ lý Huy bật khóc:

– Tôi… xin được chịu mọi hình phạt. Chỉ mong được chuộc lỗi.

Hương không nói gì, chỉ ra hiệu cho mẹ ra về. Trước khi rời khỏi phòng, bà cụ quay lại:

– Tha thứ là cho người, cũng là để lòng mình thanh thản…

Một năm sau

Minh Phát trở lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Với nguồn vốn mới, họ tái cấu trúc thành công, triển khai nhiều dự án cộng đồng, chương trình “Tấm lòng vàng” giúp hàng nghìn người khó khăn có công việc và mái ấm. Trên trang chủ công ty là một dòng chữ được đặt trang trọng:

“Thành công không nằm ở việc bạn đứng trên bao nhiêu người, mà là bạn cúi đầu bao nhiêu lần để trở thành người tử tế.”

Bà cụ già năm nào vẫn sống an nhàn trong căn nhà nhỏ bên ngoại ô, thỉnh thoảng được con gái đưa đến thăm các dự án từ thiện. Mỗi lần bà đến, mọi người lại kính cẩn chào hỏi. Không ai còn thấy bà là một bà cụ ăn xin. Bà là biểu tượng của lòng nhân ái và cơ hội chuộc lỗi.

Có thế bạn quan tâm

Tuổi пàყ đại kỵ với cây Lưỡi Hổ: Dù chỉ trồng 1 cây cũng nghèo, tiền của đội nón ra đi sạch

Binh lính thời xưa giải quyết "nhu cầu" theo cách đặc biệt, nhiều người đến nay vẫn không tin

Cây lưỡi hổ thích thứ nước пàყ nhất: Cứ đổ vào gốc là chồi lên tua tủa, hoa nở từng chùm lớn

Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

Đổ xăng đừng hô 50k hay đầy bình: Phải nắm được 6 mẹo sau vừa tiết kiệm, vừa tránh gian lận

Khi phụ nữ thích một người đàn ông từ tận đáy lòng, cô ấy sẽ lộ rõ 5 biểu hiện

Bài thơ từ viện dưỡng ʟão được ʟan truyền khắp nước Úc

Chồng đề nghị ly hôn vì đã có bồ bên ngoài, tôi cay đắng gật đầu. 1 tháng sau thì nhận được tin dữ từ bệnh viện “Chồng chị đang hấp hối”

Con chó đen trong nhà liên tục gầm gừ với đứa trẻ mới sinh vào mỗi đêm, người cha thấy bất thường liền vội vàng gọi công an

Cựu chiến binh lái xích lô va phải siêu xe, tỷ phú đưa ra cách giải quyết khiến tất cả những ai chứng kiến đều phải thán phục...