Lên thăm chồng trên thành phố đột ngột, vợ ngỡ ngàng biết anh đang ở cùng cô sinh viên năm cuối. Chị vui vẻ vờ như không biết để rồi có màn tr/ả th/ù thâm sâu
Là người phụ nữ thông minh, nhạy cảm, Thương nhanh chóng phát hiện chồng có nhân tình, phản bội mình.
Thương và Phú yêu nhau từ hồi còn học cấp 3. Kết thúc đại học, 2 người tổ chức đám cưới nho nhỏ, mời họ hàng và bạn bè đến tham dự. Bởi gia đình Phú không có điều kiện. Tuy vậy nhà Thương vẫn thông cảm và gả con gái cho.
Sau khi kết hôn, Phú ở trên Hà Nội đi làm và học thêm lên Thạc sĩ. Còn Thương phải về quê làm việc để chăm sóc bố mẹ chồng. Bởi họ cũng già rồi, nhà Phú lại có mỗi mình anh.
Từ Tết đến giờ chưa thấy chồng về quê thăm vợ và bố mẹ, Thương cứ nghĩ anh bận rộn. Lần nào gọi cho chồng cũng là thuê bao. Khi Phú gọi lại thì thường giải thích rằng anh bận đi làm, bận học thêm. Nghĩ chồng vừa học vừa làm vất vả, tuần trước Thương đã khăn gói từ quê, vượt chặng đường hơn 250km để thăm Phú.
Gọi cho chồng từ sáng để thông báo việc mình lên Hà Nội mà không được. Phải đến khi Thương xuống xe, ngồi chờ 1 lúc lâu ở bến, Phú mới gọi lại. Nghe vợ nói đang ở Hà Nội, Phú có phần bối rối. Anh trách vợ sao không thông báo với mình trước, trách vợ đang yên đang lành lên làm gì? Thương có hơi chạnh lòng, nhưng cô vẫn thông cảm cho chồng.
Đợi gần 2 tiếng nữa mới thấy Phú phóng xe ra đón. Trên trán chồng còn lấm tấm mấy giọt mồ hôi. Thương lại thấy tội nghiệp chồng, chắc anh vừa làm xong thì mải mốt ra đây đón vợ!
Ảnh minh họa.
Bước vào phòng trọ của Phú, Thương hơi bất ngờ. Căn phòng gọn gàng sạch sẽ không giống như nơi ở của người bận rộn. Cô cất lời khen anh: “Được đó, không còn là ông Phú luộm thuộm, lôi thôi của ngày xưa”. Chồng Thương cười lại, anh phản đối lời vợ, khẳng định mình vẫn luôn là người ngăn nắp!
Lướt nhìn căn phòng 1 lượt, bằng giác quan nhạy cảm của người phụ nữ. Thương thấy có gì đó không đúng. Phú không phải là người thích chơi hoa. Vậy mà trên bàn làm việc của anh có 1 lọ hoa hồng đỏ thắm. Nhìn những bông hoa đang đổi màu sang héo úa, Thương đoán chắc đây không phải là Phú vừa cắm vì biết vợ lên đây.
Chưa hết, trong tủ lạnh của anh còn có đồ ngọt và bánh kem. Trước nay Phú chúa ghét bánh kem, vậy làm sao nó tồn tại chình ình trong tủ của anh được? Và thêm 1 chi tiết nữa – chi tiết quan trọng nhất, đó là trong nhà vệ sinh sạch sẽ lại có 1 lọ dung dịch vệ sinh phụ nữ. Phú sống 1 mình, điều đó không phải rất khó hiểu sao?
Mặc dù phát hiện ra hàng loạt chi tiết bất thường trong phòng trọ của chồng, nhưng Thương vẫn tỏ ra vui vẻ. Cô ở thêm 2 hôm nữa thì đòi về. Phú cũng chẳng giữ vợ.
Ngay khi rời phòng chồng, Thương nhờ những mối quan hệ của mình khi xưa học cùng đại học để tìm 1 đội thám tử. Thương bỏ ra 6 triệu để họ theo dõi Phú trong 1 tuần trời. Quả nhiên, đến ngày thứ 7, họ trả về cho Thương 1 xấp ảnh Phú đang ở chung với 1 người phụ nữ khác. Cô nàng này là sinh viên năm cuối, khóa dưới của Phú.
Thương cay đắng nhận ra mình bị phản bội. Cô ở nhà làm như thiêu thân để nuôi chồng ăn học, chăm sóc bố mẹ chồng. Vậy mà anh lại “tặng” cho cô cặp sừng vừa to vừa dài. Gạt đi dòng nước mắt, Thương quyết định sẽ trả thù kẻ làm tổn thương mình.
Hôm thứ 7, nhà chồng Thương có giỗ. Hôm đó, Phú cũng về bởi anh là cháu đích tôn của dòng họ. Đợi mọi người ăn uống no say, Thương mới đứng lên thưa chuyện: “Dạ thưa bố mẹ, các bác, các cô, các chú… hôm nay nhân dịp cả nhà đông đủ, con có 1 thông báo quan trọng ạ. Đó là từ ngày mai, con trả chồng về cho bố mẹ con. Con ở nhà làm lụng vất vả, cố gắng làm vợ thảo dâu hiền, nhưng không ngờ chồng con lại có nhân tình bên ngoài. Chắc cô gái này phải có sức hút và tốt hơn con gấp bội, nên anh ấy mới bỏ hạnh phúc gia đình và chìm đắm trong mối quan hệ bất chính như thế!”. Nói xong, cô mở túi lấy xấp ảnh chồng cùng nhân tình đưa cho mọi người xem.
Ảnh minh họa.
Cả họ nhà Phú ai cũng nổi giận, bất bình thay Thương. Bố anh không bình tĩnh được lao ra tát con trai 2 cái cháy má. Uổng công bấy lâu nay mọi người vẫn coi Phú là tấm gương để các em nhìn vào, bây giờ tấm gương đó “nát hơn tương bần”!
Chưa hết, Thương còn thẳng thắn đuổi Phú ra khỏi căn nhà vợ chồng cô đang ở. Bởi nhà đó do Thương xây dựng, Phú chẳng góp được ngày công hay đồng tiền nào. Thương nói: ”Từ nay con sẽ tự nuôi con. Anh Phú không có quyền về nhà và cũng không có tư cách làm bố nữa. Đơn ly hôn con gửi thẳng lên xã rồi, sẽ sớm có giấy triệu tập thôi”.
Từ qua đến nay nhà Phú loạn hết cả lên. Bố mẹ anh nổi giận lôi đình, đuổi Phú ra khỏi nhà và quyết không nhận anh con trai bất hiếu, phản bội vợ con này nữa. Còn Phú thì run rẩy, lạy lục trước cửa nhà Phương, nhưng cô không mở cửa!