Anh Ship mấ/t một chân bị b:om 10 cốc trà sữa giữa trời nắng đổ l:ửa và cái kết thật ấm lòng ...

 

Anh Ship mấ/t một chân bị b:om 10 cốc trà sữa giữa trời nắng đổ l:ửa và cái kết thật ấm lòng ...

 



Trưa Hà Nội, nắng như đổ lửa. Cái nóng oi ả giữa tháng Tám khiến ai cũng chỉ muốn ở yên trong phòng điều hòa. Thế nhưng, giữa cái nắng hơn 40 độ ấy, một người đàn ông vẫn lặng lẽ cặm cụi đạp chiếc xe máy cũ, phía sau là thùng giữ nhiệt to tướng dán logo “ShipNow”. Anh là Minh – người từng là lính công binh, mất một chân trong một vụ nổ khi làm nhiệm vụ. Về quê, anh tập đi với chân giả, rồi gắng gượng kiếm sống bằng nghề shipper.

Hôm đó, đơn hàng là 10 cốc trà sữa size lớn, nhiều topping, giao đến một khu nhà cao cấp trên phố Láng Hạ. Tiền ứng trước gần 500.000 đồng – gần như cả ngày công của anh Minh. Mồ hôi nhễ nhại, lưng áo đẫm nước, Minh dựng xe dưới cổng, gọi theo số điện thoại ghi trong đơn.

– “Alo, em tới giao trà sữa ạ!”
– “Ủa, ai đặt gì đâu? Mà thôi, kệ, tao bom đấy. Biết thế mà vẫn đi ship à đồ què!”

Tút… tút… tút…

Anh Minh đứng sững. Mắt đỏ lên, nhưng không phải vì nắng. Không ai ra nhận hàng, không ai trả tiền. 10 cốc trà sữa, giờ là gánh nặng chực chờ làm lưng anh thêm oằn.

Một cô sinh viên gần đó chứng kiến cảnh tượng, chụp lại rồi đăng lên mạng với dòng trạng thái:
“Giữa trưa nắng, một anh shipper mất một chân bị bom 10 cốc trà sữa. Làm người thì làm ơn đừng thất đức vậy…”

Chỉ sau vài giờ, bài đăng lan truyền khắp mạng xã hội. Đúng lúc anh Minh đang ngồi dưới gốc cây bên lề đường, lau mồ hôi và cố nuốt cục nghẹn trong cổ, thì điện thoại vang lên liên tục.

– “Anh ơi, em đọc được bài viết. Em xin lỗi vì những người như thế. Anh còn trà không, em muốn mua lại giúp anh!”

– “Anh Minh ơi, anh cho em số tài khoản nhé, em không mua được trà nhưng muốn gửi chút gì đó để anh đỡ vất vả.”

– “Em ở gần đó, anh cho em địa chỉ, em ra mua ủng hộ nhé!”

Rồi có người còn đến tận nơi, mua lại cả 10 cốc trà. Một cô bé học lớp 12 bảo:
– “Anh để em ôm anh một cái được không? Vì em thấy anh xứng đáng được yêu thương!”

Những cuộc gọi xin lỗi đến tấp nập. Một nhóm người trẻ tìm ra được chủ nhân số điện thoại đã bom hàng, và yêu cầu người đó phải công khai xin lỗi. Dưới sức ép dư luận, kẻ đó đã phải cúi đầu thừa nhận sai lầm.

Chiều hôm ấy, anh Minh về nhà với thùng trà rỗng, nhưng tim thì đầy ắp yêu thương. Có người còn gửi cho anh một cái quạt mini kẹp xe, một hộp cơm nóng, và lời hứa:
– “Tụi em sẽ là khách quen của anh từ hôm nay. Không phải vì trà, mà vì tụi em tin, anh là một người tử tế giữa đời.”

Và như thế, giữa cái nắng cháy da thịt của tháng Tám, một câu chuyện tưởng như buồn lại kết thúc bằng sự ấm lòng đến nghẹn. Có lẽ, trên đời này, thứ đáng sợ không phải là người ác, mà là sự thờ ơ. Nhưng may thay, lòng tốt vẫn kịp lên tiếng…

Có thế bạn quan tâm

Tuổi пàყ đại kỵ với cây Lưỡi Hổ: Dù chỉ trồng 1 cây cũng nghèo, tiền của đội nón ra đi sạch

Binh lính thời xưa giải quyết "nhu cầu" theo cách đặc biệt, nhiều người đến nay vẫn không tin

Cây lưỡi hổ thích thứ nước пàყ nhất: Cứ đổ vào gốc là chồi lên tua tủa, hoa nở từng chùm lớn

Đổ xăng đừng hô 50k hay đầy bình: Phải nắm được 6 mẹo sau vừa tiết kiệm, vừa tránh gian lận

Phụ nữ ngoại tình chỉ “thèm” 1 thứ, đàn ông biết mà giữ vợ

Bài thơ từ viện dưỡng ʟão được ʟan truyền khắp nước Úc

Khi phụ nữ thích một người đàn ông từ tận đáy lòng, cô ấy sẽ lộ rõ 5 biểu hiện

Nhân viên siêu thị tiết ʟộ: 6 thứ không bao giờ mua trong siêu thị mình bán dù đại hạ giá

Chồng đề nghị ly hôn vì đã có bồ bên ngoài, tôi cay đắng gật đầu. 1 tháng sau thì nhận được tin dữ từ bệnh viện “Chồng chị đang hấp hối”

Đặt tủ lạпҺ ở 3 vị trí пàყ cҺẳпg kҺác пào ''пém tιḕп qua cửa cửa sổ'': Hóa ƌơп tιḕп ƌιệп tăпg cҺóпg mặt, tιḕm ẩп пguү cơ ''Ьom Һẹп gιờ''